Tác giả Dương Xuân Hinh với tập thơ "Về miền ký ức"

Tác giả Dương Xuân Hinh là hội viên Hội VHNT thành phố Uông Bí, tỉnh Quảng Ninh. Ông sinh năm 1953, hiện đang sinh sống tại tổ 44A, khu 12, phường Quang Trung, thành phố Uông Bí.

Ông sinh ra tại xã Quỳnh Minh, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình. Ông rời quê lúa Thái Bình đi làm công nhân từ rất sớm. Thơ ông gợi nhớ về làng quê với bao kỷ niệm: “Nơi cánh diều cho ta giấc mơ tuổi trẻ/ nơi mùa đông chân đất đến trường…”. Hiện hữu trong thơ ông là một làng quê nghèo khó nhưng yên bình, với hình ảnh dòng sông, bến nước, con đò; sự chia xa…, người quê vất vả một nắng hai sương, chân chất thật thà, nơi có người mẹ, người chị, người em… đảm đang, tần tảo, nhân hậu, bao dung…

Gắn bó với đất mỏ và trưởng thành từ vùng than Uông Bí, thơ Dương Xuân Hinh mộc mạc mà chân thành như chính cuộc đời người thợ. Ở đó có những năm tháng khó khăn, gian khổ; khí hậu khắc nghiệt đến những vất vả của nghề làm than… Tuy khó khăn là vậy nhưng trong thơ ông hình ảnh những người thợ luôn lạc quan, yêu đời và luôn: Vượt khó đi lên xây đắp tương lai…

Nhà thơ Dương Xuân Hinh cùng tập thơ "Về miền ký ức".

Thơ Dương Xuân Hinh còn là sự trải nghiệm và cảm nhận về cuộc sống, về thân phận, hoàn cảnh của mỗi con người mà ông đã từng gặp, những vùng đất ông đã đi qua, về mảnh đất và con người vùng mỏ với tình yêu con người, làng xóm, tình yêu đôi lứa, yêu quê hương, đất nước… luôn tha thiết, đầy ắp sự cảm thông, chia sẻ, ý chí, nghị lực vươn lên trong mọi hoàn cảnh để sống tốt hơn và yêu thương nhiều hơn. 

Tập thơ “Về miền ký ức” hội tụ những nét đặc trưng vốn có trong thơ của Dương Xuân Hinh. Với tập thơ, tác giả đưa ta về miền ký ức, gợi nhớ cho ta bao kỷ niệm đã qua của chặng đường đời…

Nhà thơ Dương Xuân Hinh (thứ 2 từ trái sang) cùng các thành viên trong Hội VHNT TP Uông Bí dự tổng kết công tác của Hội.

Nhân dịp Ngày sách và Văn hoá đọc Việt Nam (21/4/2022), Trung tâm Truyền thông và Văn hoá Thành phố Uông Bí xin trân trọng đăng tải, giới thiệu một số bài thơ đặc sắc trong tập thơ “Về miền ký ức” của tác giả Dương Xuân Hinh đến bạn đọc, người yêu thơ.

 

BẾN ĐÒ XƯA

 

         Ngô non xanh mướt bến xưa

         Con đò còn đó người chưa thấy về

         Nào ai đã nặng câu thề

         Xuôi dòng nước chẩy biết về nơi nao…

         Bến xưa kẻ gọi, người chào

         Mênh mang sóng nước nao nao cõi lòng

         Người ơi đợi với đi cùng

         Đò đầy em phải sang sông hỡi người.

 

EM GÁI MÔI TRƯỜNG

         Em là cô gái môi trường

         Ngày ngày làm bạn với đường với xe…

         Mùa đông cho tới mùa hè…

         Đầy vơi thùng rác cùng xe em về…

         Mặc cho mưa nắng mùa hè 

         Mặc mùa đông giá đêm khuya tan tầm

         Em làm công việc lặng thầm

        Cho đường phố sạch là lòng em vui

         Phố xanh đèn thắp sáng rồi

         Người xe tấp nập nụ cười trên môi

         Áo em ướt đẫm mồ hôi

         Chổi tre xào xạc về nơi cuối đường…

 

THÀNH PHỐ TÔI YÊU

         Tựa mình dưới non thiêng Yên Tử

         Thành phố tôi đang độ vào xuân 

         Quảng trường lớn tắm mình dưới trăng ngần

         Đường mới mở, phố phường thay áo mới

         Dưới nắng, mai vàng vào mùa trẩy hội

         Dòng sông Uông ru khúc hát ca

         Thành phố tôi rực rỡ cờ hoa

         Mùa xuân tới mang về bao hứa hẹn      

        Thành phố của hai nguồn than – điện

         Đang ngày đêm thắp sáng nơi nơi

         Yên Tử non thiêng nhộn nhịp bước chân người

         Nơi toả sáng ngàn năm vua Trần hoá Phật

         Thành phố tôi nơi giao hoà trời đất

         Thuận lòng dân đang từng bước đi lên 

         Quy hoạch dựng xây phát triển vững bền

         Thành phố tôi yêu từng ngày đổi mới!

 

NĂM THÁNG CUỘC ĐỜI

 

         Mười tám tuổi anh đi làm mỏ

         Nơi “ruồi vàng, bọ chó, gió Vàng Danh”

         Nơi mùa hạ nắng như chảo lửa

         Nơi mùa đông lạnh giá đến tận cùng

Anh học làm công nhân, học làm người thợ

Bên những người xa lạ chẳng hề quen

Tập hợp về đây gọi nhau bằng đồng chí!

Choòng cuốc trong tay, sớm tối chuyên cần

Người thợ già chỉ bảo anh từng việc

Vác cột, lên xà, bốc cặm đường ray…

Cả kinh nghiệm đi làm, K3 không buồn ngủ

Anh lớn lên bằng tình yêu người thợ từng ngày

Vừa học vừa làm cứ theo anh năm tháng 

Ánh đèn khuya thao thức cuối căn phòng…

Đời sinh viên nơi giảng đường chật hẹp

Xe đạp, nồi xoong, sách vở… thong dong.

Ngọn đèn, trang sách… cho anh kiến thức

Thợ mỏ vùng than, cho anh “kỷ luật, đồng tâm”

Anh trở thành người con đất mỏ

Bên đồng đội anh, mải miết những tầng than…

Năm tháng qua đi… kỷ niệm dâng tràn…

Sự cố lò ư?...cứu tìm đồng đội…

Cơm chẳng kịp ăn, cùng anh đi vội

Mặc đêm dài, giá lạnh của mùa đông.

Nghề làm than em có biết không?

Thợ mỏ vào ca cũng là chiến sĩ

Vượt qua khó khăn, kiên trì bền bỉ

Cho dòng than tuôn chảy ngày đêm…

Em yêu ơi, anh xin cảm ơn em

Em là ngọn lửa hồng, theo anh năm tháng

Vẫn thuỷ chung, tâm hồn trong sáng

Giông bão cuộc đời vẫn mãi bên anh!

Có những khi công việc chẳng thành

Vấp ngã, thành công, bao lần thất bại…

Anh vẫn vươn lên chẳng hề sợ hãi

Em vẫn âm thầm, sớm tối bên anh.

Thợ mỏ và anh là một đại gia đình

Vất vả lo toan, cuộc đời năm tháng 

Vẫn luôn hướng về một ngày mai tươi sáng

Anh cùng em đi… năm tháng cuộc đời!

 

Kim Thuỷ

Thời tiết

Tỷ giá ngoại tệ
Thống kê truy cập
Đang online 744 Tổng lượt truy cập 7364984